ĐÔNG VỀ NHỚ QUÊ .
Đông về giá lạnh tim côi
Vấn vương bỏ lại cuối trời chân mây .
Hoang sơ lá rụng vàng bay
Đêm hong nỗi nhớ tính ngày xa xôi
Bỏ quê mấy chục năm trời
Trở mùa sao thấy lạnh đời cô đơn .
Nỗi riêng ôm cái giận hờn
Cầm lòng tay trắng như đàn không dây.
Buồn trông đếm đốt ngón tay
Quanh ta sao những tháng ngày giá băng.
Bóng chiều đường bụi sương giăng
Tuyết rơi trắng ngõ vầng trăng giao mùa.
Ước thầm gió nhẹ mưa thưa
Để mai trở lại cho vừa lòng nhau .
Phố đêm đừng vội lẽ sầu
Hoa hương kín nụ mãi mầu tím yêu .
Rừng quê thấp thoáng bóng chiều
Phía chân mây đó...vương nhiều nhớ thương .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]