Nỗi mình .
Tôi sinh ra đã có làng
Tuổi còn thơ dại ơn mang đất trời .
Lúa quê bao hạt nuôi người
Tháng năm khôn lớn cứ vời vợi xa .
Trẻ trai bỏ lại quê nhà
Thời gian rong ruỗi bôn ba, xuyến lòng .
Đò xa bến ,bến xa sông
Đâu sao quên được bóng hồng còn kia .
Lối đi sương khói bộn bề
Cõi đời lưu lạc mai về tìm nhau .
Còn không ...bãi mía nương dâu
Còn không ...hương bưởi hoa cau trong lành.
Chỉ là cái ước mong manh
Giọt sương giá lạnh, đâu thành của nhau .
Trái sầu tan tác ngõ sau
Nỗi đời cát bụi -em dâu nhà người .
Thôi, về cất kín nụ cười
Niềm canh cánh nhớ cũng rồi ngàn xa.
Bây giờ em của người ta
Nỗi mình tay trắng -dậu hoa cúc tàn .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]